- Ở biên giới Tây Nam: Cuộc tấn công lớn đầu tiên diễn ra vào tháng 4 năm 1977, quân chính qui
Khmer Đỏ tiến sâu 10 km vào lãnh thổ Việt Nam, chiếm một số vùng ở tỉnh An Giang và tàn sát một
số lớn dân thường. Cuộc tấn công thứ hai diễn ra vào ngày 25 tháng 9 cùng năm,
lần này 4 sư đoàn quân Khmer Đỏ đánh chiếm nhiều điểm ở các huyện Tân Biên, Bến
Cầu, Châu Thành (tỉnh Tây Ninh), đốt phá 471 ngôi nhà, làm gần 800 người dân bị
giết, bị thương hoặc mất tích. Để trả đũa, ngày 31 tháng 12 năm 1977, sáu sư đoàn Quân
đội Nhân dân Việt Nam đánh vào sâu trong đất Campuchia đến
tận Neak Luong rồi mới rút lui từ ngày 5 tháng 1 năm
1978, mang theo một số nhân vật quan trọng bên phía Campuchia, trong đó có cả Thủ tướng tương
lai Hun Sen. Cuộc tấn công
này được xem là lời "cảnh cáo" cho Khmer Đỏ. Phía Việt Nam đề nghị
một giải pháp ngoại giao nhằm thiết lập một vùng phi quân sự dọc biên giới,
nhưng Pol Pot từ chối, và
giao tranh tiếp diễn. Ngày 1 tháng 2 năm 1978, Trung ương
Đảng Cộng sản của Pol Pot họp bàn chủ
trương chống Việt Nam và quyết định thành lập 15 sư đoàn. Trong nghị quyết của
họ có ghi: "Chỉ cần mỗi ngày diệt
vài chục, mỗi tháng diệt vài ngàn, mỗi năm diệt vài ba vạn thì có thể đánh 10,
15, đến 20 năm. Thực hiện 1 diệt 30, hy sinh 2 triệu người Campuchia để tiêu
diệt 50 triệu người Việt Nam". Pol Pot đã điều 13 trong số 17 sư đoàn
chủ lực và một số trung đoàn địa phương liên tục tấn công vào lãnh thổ Việt
Nam, có nơi vào sâu tới 15-20 km. Đến năm 1989 quân Việt Nam rút về nước.
- Chiến tranh Việt Nam - Trung Quốc, 1979 hay
thường được gọi là Chiến tranh biên giới Việt - Trung năm 1979 là một cuộc
chiến ngắn nhưng khốc liệt giữa Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, nổ ra
vào ngày 17 tháng 2 năm 1979 khi
Trung Quốc xua quân tấn công Việt Nam trên toàn tuyến biên giới trên bộ giữa
hai nước. Chiến tranh biên giới Việt - Trung xuất phát từ quan hệ căng thẳng
kéo dài giữa hai quốc gia và ý đồ "dạy cho Việt Nam một bài học"
của Đặng Tiểu
Bình, kéo dài trong chừng một tháng với thiệt hại nặng nề về
người và tài sản cho cả hai phía. Cuộc chiến kết thúc khi Trung Quốc hoàn thành
rút quân vào ngày 18 tháng 3 năm 1979, sau khi chiếm
được các thị xã Lạng Sơn, Lào Cai, Cao Bằng, và một số thị trấn vùng biên. Mục
tiêu của Trung Quốc buộc Việt Nam rút quân khỏi Campuchia không
thành, nhưng cuộc chiến để lại hậu quả lâu dài đối với nền kinh tế Việt Nam và
quan hệ căng thẳng giữa hai nước. Xung đột vũ trang tại biên giới còn tiếp diễn
thêm 10 năm. Hơn 13 năm sau, quan hệ ngoại giao Việt-Trung chính thức được bình
thường hóa.
Tuy được sự giúp đỡ rất lớn của Trung Quốc trong chiến
tranh Đông Dương và Chiến
tranh Việt Nam, các rạn nứt trong quan hệ ngoại giao
giữa Việt
Nam Dân chủ Cộng hoà và Trung Quốc đã bắt đầu thể hiện từ
năm 1968. Hà Nội nhất định cùng lúc giữ mối quan hệ nồng ấm với cả Moskva lẫn
Bắc Kinh trong khi mâu thuẫn
giữa Liên Xô và Trung Quốc đã lên cao. Bất đồng quan điểm
giữa Hà Nội và Bắc Kinh về cách tiến hành cuộc chiến tại miền Nam Việt Nam trở
nên rõ rệt. Bắc Kinh muốn Hà Nội chỉ tiếp tục chiến tranh du kích có giới hạn
chống Hoa Kỳ, trong khi Hà Nội muốn tiến hành chiến tranh quy mô để thống nhất
Tổ quốc của họ. Và hơn thế nữa, họ muốn trực tiếp đàm phán với Hoa Kỳ, không
cần thông qua một nước nào làm trung gian. Sau sự kiện Tết Mậu
Thân, Hà Nội bắt đầu đàm phán với Hoa Kỳ, trong khi đó Bắc
Kinh phản đối.
Năm
1972, chuyến thăm của tổng thống Mỹ
Nixon tới Bắc Kinh và thỏa thuận giữa Mỹ và Trung Quốc được Việt Nam Dân chủ Cộng hoà xem là một sự
phản bội. Năm 1975, trong chuyến thăm Bắc Kinh, Lê
Duẩn thẳng thừng từ chối đưa Việt Nam Dân chủ Cộng hoà vào liên minh chống
Liên Xô của Trung Quốc, phủ nhận quan niệm của Trung Quốc rằng chủ nghĩa bành
trướng của Liên Xô là mối đe dọa đối với các nước cộng sản châu Á.
Ông rời Trung Quốc mà không tổ chức tiệc đáp lễ theo truyền thống, cũng không
ký thỏa thuận chung. Cũng trong chuyến thăm này, Trung Quốc thông báo rằng sẽ
không giữ mức viện trợ như đã hứa năm 1973. Bắc Kinh bắt đầu nói về một Việt Nam "hắc
tâm", "vô ơn", "ngạo ngược". Viện trợ của Trung Quốc
sau đó giảm mạnh và đến năm 1978 thì cắt toàn bộ. Điều kiện đầu tiên Trung Quốc
đặt ra cho Việt Nam
để nối lại viện trợ là phải từ chối tất cả các khoản viện trợ của Liên Xô.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét